Vào trong thang máy, Lục Hoài Dữ cắn lỗ tai cô, lại hỏi, “Chú ở chỗ này tiến vào “em gái nhỏ” của Duyệt Duyệt được không?”
Thẩm Minh Duyệt vùi cả người vào trong lồng ngực hắn, cả viền tai hồng đến sắp nhỏ máu, nhỏ giọng đáp ứng hắn tiếp “Được…”
Chỉ cần là chú, chỗ nào cũng được.
Lục Hoài Dữ nhịn không được cười, hôn đỉnh đầu cô, “Cô gái nhỏ nhà chúng ta sao lại có thể ngoan như vậy, được lòng người như vậy chứ.”
Ngoan đến mức hắn muốn lúc nào cũng mang cô theo bên người.
Vào đến phòng liền đặt cô nằm trên giường, cô gái nhỏ liền ngoan ngoãn cởi sạch quần áo.
Dung mạo với ngũ quan tinh xảo, bé gái lột đến toàn thân trần trụi, non nớt đến giống như một con dê non.
Bầu vú no đủ vểnh cao, eo nhỏ thon gọn, nhất là bên dưới cô gái nhỏ thế nhưng không hề có một chút lông, trắng nõn đầy múp, hai môi âm hộ màu mỡ gắt gao dính bên nhau, cố tình để lộ khe thịt xinh đẹp ướt át lôi cuốn người nhìn, trơn bóng no đủ, sáng bừng bốn phía, nhìn mà khiến huyết mạch sôi sục, chọc người thèm nhỏ dãi.
Bé gái tự mình tách hai múi trai ướt dầm dề, bày ra khe thịt được cất giấu dưới lỗ nhỏ.
Người Lục Hoài Dữ lập tức bốc lửa lên đến đỉnh đầu, cắm một ngón tay vào “em gái nhỏ” của cô khuấy đảo, đường đi cũng đã đủ ướt át, là do lúc ở trên xe bị hắn ăn vặt, chỉ mới xoa vú mà “em gái nhỏ” đã chảy nước.
Ngón tay rúc trong “em gái nhỏ” mềm mại của cô hung hăng thọc vào rút ra vài lần, “Tiểu dâm oa lẳng lơ chảy đầy nước rồi này!”
“Em gái nhỏ” của Thẩm Minh Duyệt bị ngón tay thon dài của hắn thao đến run run, đáy lòng muốn thứ to lớn kia của hắn.
“Ô… Duyệt Duyệt là tiểu dâm oa, là tiểu dâm oa của mỗi chú.”
Lục Hoài Dữ rút ngón tay ra, ướt lượng tất cả dâm dịch cô chảy xuống, đổi thành dương vật thô trướng đến phát tím của hắn, cọ sát với dâm dịch trước “ngõ” của cô.
Cô chờ không nổi, lắc mông muốn hắn đi vào, muốn chú lấp đầy cô.
Lục Hoài Dữ quất gậy thịt lên hoa huyệt nhỏ của cô, cô bị đánh đến run lên, “em gái” cô run run rẩy rẩy, tràn ra mật dịch trong suốt.
“Tiểu dâm oa muốn dương vật lớn của chú thao hoa huyệt của em không?”
Cô đỏ mặt, nhìn hắn, trong mắt chan chứa tình cảm không muốn xa rời,
“Dạ… Duyệt Duyệt muốn dương vật lớn của chú… A ——”
Vừa khi cô nói xong, Lục Hoài Dữ hạ eo nhét gậy thịt vào.
Chỉ mới nửa tháng không gặp, cô gái nhỏ cực kì quấn hắn, vừa phóng đãng vừa dính người, muốn cô nói vài câu dâm đãng hạ lưu hay là lời nói thô tục cô cũng ngoan ngoãn nói, muốn nàng làm thế nào cô cũng ngoan ngoãn làm theo.
Lục Hoài Dữ hứng khởi, nảy sinh ác độc nhắm ngay miệng tử cung của cô chơi tới, “Tiểu dâm oa! Tiểu tao hóa! “Em gái nhỏ” nhanh nhanh cắn đứt dương vật lớn của chú!”
Chen vào trong tử cung cô, gậy thịt bị cô gái nhỏ co rút cộng với “em gái” cô gắt gao kẹp, cuối cùng không nhịn xuống nỗi, vui sướng tràn trề phun tràn tử cung cô, lượng tinh đặc nhiều, “em gái nhỏ” của cô chứa không nổi, dọc theo chỗ kết hợp của hai người ào ạt chảy xuống.
“Ưm a…”
Thẩm Minh Duyệt mới vừa cao trào, vách tử cung bị gậy thịt nóng cháy và tinh dịch của hắn cọ rửa, cô như cá xa nước, run rẩy cao trào, đại não giữa mơ hồ chỉ biết rằng tinh dịch của chú bắn đầy “em gái nhỏ” của cô.
Lục Hoài Dữ ôm cô đi vào phòng tắm tẩy rửa.
Hắn xoa ngực cô nói, “Duyệt Duyệt, tự mình duỗi tay vào “em gái nhỏ”, móc tinh dịch của chú ra ngoài đi.”
“A… Ưm…”
Thẩm Minh Duyệt bị hắn đặt trên mặt đất, chân vẫn còn mềm, thiếu chút nữa đứng không vững, lúc đứng vững rồi thì tách hai chân ra, ngay trước mặt hắn, giống như tự an ủi, ngón tay cắm vào tiểu huyệt của mình đào móc, moi hết tinh dịch bên trong ra ngoài.
Một bãi lớn tinh dịch trắng đục dọc theo đùi nàng chảy xuống, tinh dịch của chú quá nhiều, cô mất hồi lâu mới lấy sạch hết.
Mới vừa cao trào xong, “em gái nhỏ” vẫn còn đang co rút, hai đùi cô run rẩy, bụng nhỏ cũng run theo, không nhịn được phải duỗi thẳng lưng, toàn thân vẫn đang run thế nhưng lại đạt tới cao trào lần nữa.
Lục Hoài Dữ cười nhẹ, “Duyệt Duyệt tự mình an ủi tới cao trào, thật là một tiểu dâm oa lẳng lơ.”
Bị chú nói như vậy, da mặt Thẩm Minh Duyệt mỏng, thẹn thùng cực kỳ, nhịn không được rơi nước mắt.
Lục Hoài Dữ thấy hai mắt cô hồng hồng rưng rưng nước, khuôn mặt nhỏ tội nghiệp, tâm vừa mềm vừa đau, ôm cô vào trong lòng ngực rồi lau sạch nước mắt cho cô.
Dịu dàng dỗ cô, “Cục cưng ngoan của chú, đừng khóc.”